Đông Tà

Dấu lặng


Cơn mưa dài rả rích
Con phố buồn mênh mông
Thưa thớt người qua lại
Buồn hư hao nỗi lòng


Đời xoay vần rẽ trái
Ký ức kéo nhau về
Từng cánh hoa rơi rụng
Đếm thầm hóa chán chê


Thời gian vốn lạnh lùng
Bao tuổi cho phai nhạt
Tỉnh ngộ được gì chăng
U mê hằng bội bạc?..


Chiều rơi theo gió lặng
Trang sách nằm chơ vơ
Kỷ niệm nay còn đó
Đã qua thời mộng mơ


Ngóng câu hát điệu hò
Nhung nhớ còn hay mất
Toan tính những âu lo
Nỗi niềm thêm chất ngất


15/08/2006

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Dấu lặng"